Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2022

THIÊN KIM CỐT 7: Trao Đổi Danh Tánh

Hình ảnh
 Trao Đổi Danh Tánh Cửa sổ được đóng lại từ bên trong, trong phòng không có cửa sau, Tô Đề Xuân đi một vòng quanh phòng, sau phát hiện dưới sàn nhà trước giường có một tấm khăn trải bàn, cô nhìn về phía chiếc bàn hắc mộc. Trên đó trống trơn, cạnh bàn có một cái chén bị vỡ, cô cầm miễng chén sứ lên, ngửi qua chất lỏng màu nâu nhàn nhạt đọng lại trên đó. "Đây là gì?" Nô bộc đáp: "đây là thuốc uống của lão gia." Thấy đối phương biểu cảm lấp liếm, lập lờ con chữ, cô lại hỏi: "thuốc gì? bã thuốc đâu?" "là... là loại thuốc đó đó." Tưởng Vãn Hòe nghe tiếng bước tới, chỉ tay vô mũi tên nô bộc, mặt mày tỏ vẻ khó chịu, quát lớn: "gì mà loại này loại đó, không lấy bã thuốc ra thì bổn quan hoài nghi ngươi giết người." "Đừng, đừng, đừng... tiểu nhân đi lấy ngay." "Ta đi chung với ngươi." Nơi sắc thuốc cách không xa, ngay dưới góc nhà phía đông, Tô Đề Xuân nhìn quanh bờ tường cao ở bên, cao bằng cỡ hai người cộng...

THIÊN KIM CỐT 6: Già Mất Nết

Hình ảnh
 Già Mất Nết Hai hôm sau, trời xanh vạn dặm, bầu trời trong sạch như được gột rửa, tuy trời vẫn đang đông hàn cắt xương, nhưng gió đã mang hơi ấm, chỉ là không rõ rệt. Tô Đề Xuân mở cửa sổ ra, gió thi nhau ùa vào thổi bay tà áo, cơ thể suy nhược muốn kháng cự. Tiếng trống bên ngoài huyện nha vang lên ầm ầm, một tên nô bộc thần sắc kinh hoảng chạy vào trong đại đường.  Tưởng Vãn Hòe tay đang xỉa răng thăng đường, chiếc áo quan cửu phẩm trên người bị hắn mặc lên bất luân bất loại, nhìn tưởng như kẻ đang mạo danh huyện thái gia, lưu ly lưu khí, không ra dáng đoan chính. Tô Đề Xuân chỉnh trang lại áo mão của hắn, rồi nghiêm trang đứng sang một bên. "chuyện gì, sao lại gào rú lên như thế kia?" "Đại nhân... đại nhân, tiểu nhân muốn báo quan." Tưởng Vãn Hòe một chân đạp lên ghế, cà lơ phất phơ rung đùi rung chân, hoàn toàn không nghe đối phương đang nói gì, lơ là đối phó hỏi: "được, ngươi kiện cáo ai?" Nô bộc mặt biến sắc, lí nha lí nhí khó nói:...

THIÊN KIM CỐT 5: Cơ Thể Giá Lạnh

Hình ảnh
CƠ THỂ GIÁ LẠNH Tòa thành sau cơn gió tuyết như tranh cuộn được trải ra, hàn phong từ nam chí bắc xuyên qua, nhà nhà hộ hộ hiếm ai mở cửa, chỉ thấy hương khói ùa ra từ các ống khói sau nhà. Sau đêm đông, bông tuyết mềm mại hóa đá cứng, bước đi trên đôi hài đế đã mòn dần theo năm tháng, lòng bàn chân cấn đau. Tô Đề Xuân không kìm được ho ra tiếng, đưa tay gõ lên cửa y quán. Cánh cửa chỉ khép hờ, tay vừa chạm lên đã hé ra, cô bước vào, trong nhà lập lờ hương thơm không rõ tên. Trong dược đường rộng lớn vắng lặng không thấy bóng dáng của Trạch Mộc, một mình Đoạn Tây Quan đứng trước tủ thuốc, chân đạp trên ghế, đang chăm chú bất lực rờ qua các hộc thuốc hình vuông trên đầu, quờ quạng bốc ra một nắm hổ trượng khô. Tô Đề Xuân thấy thân hình chàng hơi loạng choạng, liền bước tới giữ lấy chiếc ghế, "công tử cẩn thận." Nghe tiếng, đôi mắt trên sở diện tuấn sinh của Đoạn Tây Quan ngây ra đôi chút, đôi mắt ôn hòa như hồ thu kia, dìu dịu như chực tan ra nước. "Đa tạ cô n...

THIÊN KIM CỐT 4: Tìm Việc

Hình ảnh
 TÌM VIỆC "Oan uổng quá đại nhân, đại nhân ơi oan uổng quá..."           Tiếng khóc kêu gào truyền ra, Tô Đề Xuân dừng bước chân, đưa mắt quan sát thì thấy nha môn.           "Đại nhân, tiểu nhân tuyệt đối không có nói dối, đích thị là thằng con của nhà đó ăn trộm gà của tiểu nhân, xin ngài minh tra thu hào." Sài phu mặt mày giận dữ, tay chỉ về phía người phụ nữ và đứa trẻ bên cạnh.           Nữ nhân ôm trọn đứa bé vào lòng, mặt không biến sắc lớn tiếng biện minh: "Đại nhân, hài nhi của dân phụ mới năm tuổi, tuyệt nhiên không thể nào ăn trộm gà nhà hắn được ạ."           Hai bên nói qua nói lại tranh biện không dừng, chỉ khổ Tưởng Vãn Hòe - huyện thái gia mới nhậm chức chưa tới hai ngày, đang ngồi ngay dưới tấm biển Minh Kiến Cao Huyền. Tuổi tầm hơn hai mươi, không chút hứng thú với mấy vụ án lông gà vỏ tỏi này, nguyên một bộ mặt chán chường cố gượng trên cái đầ...

THIÊN KIM CỐT 3: Khách Mãn Vô Nhân

Hình ảnh
KHÁCH MÃN VÔ NHÂN Thành Tích Lan ư? Tô Đề Xuân hơi nhíu mày, cô không hay nghiên cứu khoa tịch địa lý, không rành địa phương này. Tuy nhiên, nhìn thành này bên trong quỳnh lâu ngọc vũ, nhưng bóng người thì tiêu điều, đi một mạch tới đây mà không thấy ai khác, giống như tòa hoang thành bị bỏ lại, thê lương trông thấy. Có thế nào đi nữa thì cũng không thể không có lấy một người hộ thành. "Cô nương có dự tính về sau thế nào không?" Đoạn Tây Quan lại hỏi. Cô trầm ngâm một hồi, "ta không có hộ tịch, chẳng qua chỉ là một kẻ lưu dân, đi một bước tính một bước vậy." Đoạn Tây Quan cười hiền trầm tĩnh, hai đồng tử đen bóng như chứa đầy thánh quang, cuộn sóng ấm áp, "vậy buổi tối nàng trú lại nơi nào?" Nghe tới đây, Đề Xuân mới hoảng hốt đưa tay sờ qua mớ ngân lượng trong người, thấy vẫn còn, cô mới thở phào. "chắc là tìm một khách điếm trú lại trước vậy." Nghe vậy, trên gương mặt của Đoạn Tây Quan lộ vẻ hưng phấn khác thường, đưa tay chỉ về h...

THIÊN KIM CỐT 2: Tám Trăm Dặm Đãi Cát

Hình ảnh
 Tám Trăm Dặm Đãi Cát Trong hiệu cầm đồ, lão bản khinh khỉnh giương mắt nhìn nữ tử thần sắc cấp bách, trong mắt lóe qua ánh nhìn mưu mô, tay cầm ngọc bội, điệu bộ vờ vịt đưa lên hướng ánh sáng ngó nghiêng một phen. Xong chỉ nghe lão than ngắn thở dài. "Cô nương, ngọc bội này của nàng, ta cùng lắm trả được một trăm lượng." Những người vào trong hiệu cầm đồ thường là đang cần tiền gấp, điều này lão rất hiểu, Tô Đề Xuân cũng rất rõ. Cho nên, từ lúc vào đây cô đã không trông ngóng là sẽ bán được với giá cao. Thế nhưng mà, vị lão bản này cũng hút máu quá, vật hơn ngàn lượng mà lão lại trả ít thế kia. "Lão bản xem lại được không, đây đích thị ngọc hắc dứu thượng phẩm, chất ngọc thuần nhất, không chút tì vết kia mà." "Ta biết, nhưng trên mặt ngọc có vết xước rồi, không còn đáng tiền nữa a." Đề Xuân thấy lão quyết tâm lừa lọc đến cùng, đành cắn răng làm dữ, đưa tay giằng lại miếng ngọc. "Vậy ta đi nơi khác thử vậy." "Ê ê ê..." ...

THIÊN KIM CỐT 1: Hoang Thành

Hình ảnh
 Hoang Thành Gió lạnh thấu xương, bông tuyết trắng tinh trút xuống như mưa, đáp lên trên thành quách tráng lệ cô quạnh. Nhân lúc không người đứng gác nơi cổng thành, Tô Đề Xuân lê lết tấm thân mệt nhoài vào trong thành trì. Một cơ thể gầy nhom, khuôn mặt nhợt nhạt sắc khí, gió mạnh ngang qua, chân cô lảo đảo bước không vững. Trong thành, lầu các tuyệt luân, điêu lương tú lệ, kỳ ảo như mộng, đình đài mái hiên tạo tác quỷ phủ thần công, bông tuyết tung bay trắng xóa như sương như mây trước mắt, cảnh tượng kỳ ảo trước mặt kinh động tâm trí. "khụ khụ" cô không kìm được bệnh tình, ho lên sù sụ, bọng mắt nhợt nhạt xanh đen, toàn thân tê lạnh mất tri giác. Gió tuyết tàn khốc, trên đường đi cô không nhìn thấy một bóng người, tiếng chuông đùng đục treo dưới hiên không biết của tòa lầu nào vang lên lông lốc, y như tiếng la linh đoạt mệnh. Một cơn gió mạnh quật thẳng vào mặt, tàn tuyết giá lạnh chui thẳng vào trong mắt, Tô Đề Xuân đành đưa tay lên che chắn. Sau cơn cuồng pho...

Truyện Dịch: THIÊN KIM CỐT by Sinh Tra Tử

Hình ảnh
THIÊN KIM CỐT  (by Sinh Tra Tử)      Vượt qua tám trăm dặm cát sa mạc, Tô Đề Xuân dừng chân trong một thành trì kỳ quái. Nơi này, ban ngày heo hút không bóng người, nhưng ban đêm lại huyên náo nhộn nhịp, đèn đóm lung linh. Để mưu sinh, cô xin làm sư gia trong nha môn, và còn tìm cho mình một tướng công có tướng mạo bất phàm. Chỉ là... tướng công của cô không thích nhục thể, chỉ mê xương cốt. Mục lục: 👉  1| Hoang Thành 👉  2| Tám Trăm Dặm Đãi Cát 👉  3| Khách Mãn Vô Nhân 👉  4| Tìm Việc 👉  5| Cơ Thể Giá Lạnh 👉  6| Già Mất Nết 👉  7| Trao Đổi Danh Tánh 👉  8| Bệnh Vào Xương Tủy 👉  9| Đêm Đen Chớ Động 👉  10| Quỷ Kích Trống 👉  11| Đèn Bát Giác Tịch Tà 👉  12| Giữa Khuya Thành Thân

List Truyện Tự Dịch

Hình ảnh
 List Truyện Tự Dịch 1. THIÊN KIM CỐT (by Sinh Tra Tử) - Truyện 1v1 - ít H.      Vượt qua tám trăm dặm cát sa mạc, Tô Đề Xuân dừng chân trong một thành trì kỳ quái. Nơi này, ban ngày heo hút không bóng người, nhưng ban đêm lại huyên náo nhộn nhịp, đèn đóm lung linh. Để mưu sinh, cô xin làm sư gia trong nha môn, và còn tìm cho mình một tướng công có tướng mạo bất phàm. Chỉ là... tướng công của cô không thích nhục thể, chỉ mê xương cốt. Link đọc:     Mục Lục